Đoạn băng ghi hình cảnh em sinh viên năm ba khỏa thân trong nhà tắm

Căn nhà một trệt hai lầu khá rộng rãi và thông thoáng. Lúc tới cổng nhà cô Duyên thì hai cô cháu đã đứng chờ trước cửa , con bé mặt rơm rớm nước mắt , giọng như muốn khóc :
– Sao mẹ rước con trễ quá vậy , hu hu
– Mẹ bận việc tí mà, thôi để tối mẹ với ba chở đi chơi rồi thích mua gì mẹ mua cho chịu không ? – Không có gì đâu anh , em nhớ nhà thôi, mình vô đi anh. Chú Thanh bảo vệ ngạc nhiên khi nhìn thấy Mỹ Hạnh :
– Ủa , cô Hạnh giờ này mới về hả ? Đang thả hồn lâng lâng phiêu du cùng trời trăng mây nước thì cô bỗng giật mình khi nghe một giọng nói lè nhè, nhừa nhựa bên tai :
– Sao chị không ở trỏng chơi mà ra đây một mình buồn vậy chị ..!? Thục Duyên vẫn không buông tha :
– Chị mới gần ba mươi chứ mấy , vẫn còn tươi trẻ lắm ạ ! Phúc Minh gật đầu thay cho câu trả lời. – Thôi đi cô nương , chị già rồi … thường xuyên vắng nhà , nếu công trình ở xa có khi ba bốn tháng không về là bình thường. Thì ra Phúc Minh – chồng cô – đã về tự bao giờ. Buổi tiệc hôm ấy lẽ ra đã rất vui vẻ nếu như không có sự cố ngoài ý muốn xảy ra với cô. Chị vừa xinh đẹp vừa giỏi giang , mà tướng tá bốc lửa nữa nè … – Hôm nay anh về hả chị ? Nhà chồng cô ở một huyện ngoại thành Sài Gòn. Và đặc biệt là hôm nay chồng cô sẽ về thăm vợ con sau gần cả tháng trời đi công tác. Chữ ” thế ” chưa kịp dứt thì người đó đã bước hẳn ra ngoài. Đàn ông ai cũng như ai , nàng thầm nhủ rồi gật đầu chào chú bảo vệ rồi chạy đi trong cơn mưa chiều vẫn còn nặng hạt. Phía sau nhà là một khoảng đất khá rộng trồng đủ loại cây trái hoa quả như đủ đủ , ổi , mít, mãng cầu … thường xuyên vắng nhà , nếu công trình ở xa có khi ba bốn tháng không về là bình thường. – Sao bữa nay cô Hạnh đón cháu trễ vậy , cô Duyên đã chở con bé về nhà cổ rồi ! Phía sau nhà là một khoảng đất khá rộng trồng đủ loại cây trái hoa quả như đủ đủ , ổi , mít, mãng cầu …